Friday, September 20, 2013

Tận hưởng Dấu xưa lối cũ hồn thu thảo.

Vn)

Dấu xưa lối cũ hồn thu thảo

Cửa Bắc mở ra trước sông Tô Lịch tức đường Phan Đinh Phùng ngày nay. Thành cổ Thăng Long Hà Nội của bữa nay hiện đại văn minh là một điểm đến lý tưởng cho du khách quốc tế mỗi khi tới Việt Nam. Bên ngoài Cấm thành có điện Cần Nguyên, phía trước điện là hồ Long Trì có trường đấu voi, cũng là nơi để quân sỹ thi tập đấu võ, ngoại giả còn có quả chuông treo ở bên ngoài để ai có việc oan ức thì lên đánh chuông thì sẽ được nghe vua đích thân nghe và xử.

Từ năm 1884-1887 Pháp tiếp chuyện phá hủy thành cửa Bắc bởi thế dấu vết giờ còn lại đến hiện tại chỉ là điện Kính Thiên. Trong tình hình khó khăn biết rằng không thể giữ nổi thành vị tướng Hoang Diệu đành treo cổ lên cây đa ở Võ Miếu (nay ở cạnh số nhà 32 Điện Biên Phủ).

Thành hình vuông, bốn góc có múi khế nhô ra, mỗi phía có một cửa nhưng riêng phía Nam lại có hai cửa. Năm 1803 vua Gia Long nhà Nguyễn đóng đô ở Huế nên ra lệnh phá thành cổ Hà Nội đê xây thành mới vào năm 1805 theo kiểu kiến trúc vauban (Pháp)

Dấu xưa lối cũ hồn thu thảo

Phía trước của Tây (trước Chùa Một Cột) là một quảng trường, thời nhà Lý hay mở hội mừng sinh nhật Vua. Thành chia làm hai khu vực, khu Cấm thành là nơi vua ở, có cung Long an, Long Thụy để vua ngơi nghỉ và cung Thúy Hoa là nơi ở của vài trăm cung tần mỹ nữ.

Theo tài liệu của sách sử biên chép :Thành cổ Thăng Long đã tồn tại qua nhiều thế kỷ, xưa kia ở phái ngoài thành có đảo, ngòi Ngự, con ngòi này dành riêng cho thuyền của Vua được nối liền với Sông Hồng, thuyền của vua có thể theo sông Tô Lịch rẽ vào ngòi Ngự để ghe cung Vua. Ngàn năm gương cũ soi kim cổ. Một chiều thu Hà Nội, những vết tích của hương hồn thu thảo cứ lắng đọng trong tâm trí, một Hà Nội cổ kính uy nghiêm chứa đựng bao thăng trầm của lịch sử ngàn năm dựng nước và giữ nước, một Hà Nội hiên ngang quật cường quật cường trong mưa bom bão đạn, một Hà Nội thanh tao và hào hoa chẳng thể tìm thấy ở nơi đâu, một Hà Nội lãng mạn trong tà áo dài của thiếu nữ Tràng An, một Hà Nội thân thiện qua giọng nói, tiếng cười lao xao trên từng con phố nhỏ.

Nhưng,với những người Hà Nội thì luôn nghĩ về một “Thăng Long thành hoài cổ” với niềm kiêu hãnh, hãnh diện và một nỗi nhớ không thể nào quên!  Bâng khuâng một chiều thu Hà Nội, những câu thơ của Bà Huyện Thanh Quan vang lên thánh thót như tiếng thời kì đang thở rất khẽ trên những tán lá vàng rơi…    “Tạo hóa gây chi cuộc hí viện    Đến nay thấm thoát mấy tinh mơ   Dấu xưa xe ngựa hồn thu thảo,   Nền cũ lâu đài bóng tịch dương,   Đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt,   Nước còn cau mặt với tang hải.

Thành có 4 cửa, mở theo bốn hướng Đông, Tây, Nam, Bắc

Dấu xưa lối cũ hồn thu thảo

Xung quanh thành có đắp lũy đất vừa làm thành vừa làm đê, đó chính là La Thành, La Thành có trổ nhiều cửa ô như: Ô Cầu Giấy, Yên Phụ, Đống Mác, Chợ Dừa… Nhưng, đến cuối thời Lý, hoàng cung bị đốt cháy gần hết, khi nhà Lê lên đã xây dựng lại.

Vết tích còn lại ở cửa Bắc chính là vết đại bác của Pháp bắn vào ngày 25-4-1882 trong lần chúng tiến hành đánh chiếm Hà Nội lần thứ hai. Bến sông Đông Bộ Đầu (gần dốc Hàng Than và Hòe Nhai) là quân cảng chính của kinh thành. Cảnh đấy người đây luống đoạn trường”   Thảo Phương (Thethaovietnam.

Điện Kính Thiên trong Cấm thành Trong thành cổ có núi Nùng trên xây điện Kính Thiên. Đời Lê thành được mở mang sang phía Đông, chúa Trịnh xây phủ ở phía Đông Nam.

Phía cửa Nam có chợ và quảng trường nơi quan dân mở hội tung còn ngày Tết (chỗ vườn hoa Cửa Nam ngày trước) nay là các làn giao thông mới mở.

No comments:

Post a Comment